CÂU CHUYỆN BỆNH NHÂN

Những gì chia sẻ ra đây tôi không hề có ý chứng minh năng lực chữa bệnh của mình mà chỉ cốt yếu để người đọc có cái để mà đối chứng chứ không phải lời nói suông lý thuyết hàn lâm, từ đó có sự tin tưởng vào phương pháp chữa trị của nền Y học cổ truyền có thể điều trị được chứng bệnh Huyết áp thấp – Thiếu máu và Suy nhược cơ thể, một trong những chứng bệnh mà Y học hiện đại đang phải đau đầu vì chưa tìm ra phương pháp điều trị triệt để.

Lẽ dĩ nhiên bản thân tôi không phải chữa trăm người khỏi cả trăm, bởi phương pháp và bài thuốc này tác dụng có thể khác nhau tuỳ cơ địa của người dùng (nhất là đối với bệnh nhân có vấn đề về tiêu hóa hấp thu) và bệnh nhân còn phải tuân thủ các chế độ ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý thì mới có thể đạt được kết quả khả quan được.

Với những người bệnh khỏi hẳn là một niềm vui khôn xiết đối với Duy tôi, chính vì vậy tôi chọn lọc viết ra đây như những kỉ niệm trong cuộc đời chữa bệnh của mình nên có hơi dài dòng mong bạn đọc thông cảm.

NHỮNG NỤ CƯỜI CỦA BỆNH NHÂN MÀ DUY TÔI NHỚ MÃI

1. BÁC SĨ HÀ – BỆNH VIỆN THANH KHÊ – ĐÀ NẴNG

Bác sĩ Hà là một Bác sĩ Tây y, đã công tác nhiều năm tại bệnh viện có mẹ già đã hơn 80 tuổi bị Huyết áp thấp và thiếu máu đã nhiều năm nhưng uống bao nhiêu thuốc vẫn không khỏi, tình cờ lên mạng đọc bài chia sẻ về phương pháp chữa bệnh huyết áp thấp của Duy tôi thấy hợp lý bèn gọi điện đặt mua 1 liệu trình cho mẹ uống thử.

Ban đầu Cô không cho biết mình là bác sĩ, chỉ sau hết một liệu trình thuốc thấy mẹ khoẻ ra, ăn được ngủ được Cô mới gọi điện vào đặt mua tiếp và lúc đó mới cho tôi hay. Có một niềm vui sướng đối với Duy tôi khi mà một Bác sĩ Tây y bao nhiêu năm trong nghề đã tin tưởng để cho mẹ mình điều trị bằng phương pháp Đông y. Sau khi dùng thuốc Cao ban long được khoảng ba tháng thì mẹ Bác sĩ Hà hiện nay đã khoẻ mạnh, huyết áp từ dưới 90/60 mmHg nay đã trên 10/80 mmHg, không còn cảm giác mệt mỏi, chóng mặt đau đầu nữa.

Sau đó đích thân cha của Bác sĩ Hà (cũng đã hơn 80) gọi điện vào cảm ơn Duy tôi, nghe giọng kể của cụ ông với niềm hân hoan khi vợ mình khỏi bệnh. Ông kể rằng ngày xưa ông cũng là một thầy thuốc nam chuyên nấu Cao Ban Long hơn 30 năm rồi nhưng không nghĩ vị thuốc này lại công hiệu cho bệnh Huyết Áp Thấp đến như vậy. Khi ông gởi lời cảm ơn chân thành và những lời chúc tốt đẹp đến mình, Duy tôi đã nghẹn ngào xúc động.

2. ANH HIỂN, BỆNH NHÂN “THẦN KỲ”

Anh Hiển đến với tôi vào tháng 6 năm 2014 , một điều làm tôi ấn tượng và cũng không hiểu rõ vì sao anh bệnh tương đối nặng với đủ các triệu chứng của khí huyết hư, bệnh gần hai mươi năm, đã điều trị đủ các loại thuốc khắp nơi mà không có kết quả. Thế nhưng chỉ mới uống lọ thuốc Cao ban long được một tuần thì các biểu hiện mệt mỏi, đau đầu, chóng mặt giảm hẳn, và sau một liệu trình thì sức khỏe anh trở lại bình thường làm tôi cũng bất ngờ và thắc mắc.

Bởi lẽ thông thưởng bệnh nhân bị Huyết áp thấp, suy nhược bệnh nhân trên năm năm thì cũng phải mất hai ba tháng để nguyên khí phục hồi, còn đằng này anh lại chỉ cần một tuần đã phục hồi nguyên khí sau đó phục hồi công năng của tạng phủ rất nhanh đến tôi cũng không thể giải thích được. Đúng là cơ địa mỗi người mỗi khác nhưng anh thì độc nhất. Anh rất phấn chấn bay từ Hà Nội vào để gặp tận mắt bắt tận tay ông thầy thuốc này bằng được.

Tôi nhớ lúc đó là gần 7g tối khi đang ôm con đi dạo ngoài sân thì anh cùng người con trai đi xe gắn máy vào hỏi hàng xóm nhà ông thầy Duy ở đâu, anh định tạo bất ngờ cho tôi và đúng là bất ngờ thật khi bệnh nhân đến gặp ông thầy thuốc đang mặc quần xà lỏn ôm con, thật vui hết sức tưởng tưởng.

Tôi cũng có giải thích cho anh Hiển hiểu rằng thật sự tôi cũng không tài giỏi mát tay như anh nghĩ. Tôi nói với anh rằng trước giờ tôi điều trị gần cả ngàn bệnh nhân Huyết áp thấp nhưng chưa có ai phục hồi một cách thần kỳ như anh cả. Tôi cố gắng hỏi thêm thật nhiều để tìm ra nguyên nhân vì sao lại có kỳ tích như thể nhưng vẫn không hiểu nổi và đến giờ tôi vẫn cố gắng đi tìm lời giải cho ẩn số này và mong ước gặp được cao nhân chỉ dạy cho Duy tôi để có thể hoàn thiện bài thuốc nhằm rút ngắn thời gian điều trị cho bệnh nhân hơn nữa.

3. CHỊ NGUYỄN THỊ THẮM 44 TUỔI – GIÁO VIÊN TRƯỜNG PTTH GÒ VẤP – TP,HCM

Chị Thắm là bệnh nhân đã lâu, khi mà Duy tôi mới biết về Internet và bước đầu viết các bài viết chia sẻ về phương pháp điều trị suy nhược, huyết áp thấp. Tôi còn nhớ rõ hôm đó chị gọi cho tôi vào buổi trưa với giọng cầu cứu vì quá mệt không còn hơi sức để đi lại, chân tay thì lạnh buốt phải mang tất dù trời nóng oi bức, tim đập loạn xạ, tinh thần hốt hoảng, nặng ngực, thở không nổi, vã mồ hôi, người xây xẩm muốn ngất, mong tôi có thể đến tận nơi khám bệnh để chữa giúp chị.

Sau khi chạy loằng nhoằng vô các con hẻm sâu tít của quận Gò Vấp, Duy tôi xuất hiện trước cửa nhà chị làm cho chị cảm động lắm vì lần đầu tiên trong đời chị có một ông thầy thuốc lặn lội từ xa đến tận nhà khám bệnh (Thực ra quãng đường hơn 20 km đối với tôi cũng chẳng xa lắm,cái nóng oi bức giữa buổi trưa hè thì có thấm vào đâu khi bệnh nhân đang đau đớn mệt mỏi vì bệnh tật). Ngày xưa đi học tôi được các Thầy chỉ dạy: Người thầy thuốc có tâm thì phải xem nỗi đau của bệnh nhân như chính nỗi đau của mình, không ngại mưa gió đường xá để cứu chữa cho người bệnh đó mới là một “Tâm Y” (chính vì vậy mà Duy tôi lấy tên hiệu thuốc là Lương Y Duy để nhắc nhở mình và con cháu) .

Sau khi bắt mạch khám bệnh xong, tôi kê cho chị 1 toa thuốc uống trong hai tuần (ngày trước tôi chưa đóng thuốc vô trong lọ như bây giờ) thế rồi hôm sau ông thầy thuốc lại phải khăn gói mang thuốc qua. Chính vì nhớ công đi lại này mà sau này chị cứ cảm ơn tôi suốt. Tôi nhớ nhất là gương mặt rạng rỡ tươi cười khi lần cuối chị tiễn tôi ra về, cứ mỗi lần mệt mỏi tôi nhớ đến nụ cười của chị là tôi có thêm năng lượng và động lực để chữa bệnh cho mọi người.

Có một kỉ niệm vui là chị uống thuốc thấy khoẻ lên, mừng quá nên nấu uống nhiều hơn tôi căn dặn nên sau đó gọi điện mếu máo “Duy ơi sao chị lớn rồi mà còn nổi mụn trên mặt” khi hỏi ra thì mới biết cớ sự. Sau khi điều chỉnh lại liều lượng chị uống thêm hai tháng nữa thì khoẻ hẳn rồi ngưng thuốc từ đó điến giờ. Chính vì nhờ sự cố nổi mụn này mà Duy tôi ngộ ra thêm rằng những thuốc của mình có tác dụng tăng lượng hormon Testosterol (một loại hormon sinh dục) để từ đó tôi bào chế ra thuốc điều trị yếu sinh lý và lãnh cảm.

4. BÁC SĨ THỨC 51 TUỔI – NGỤ TẠI HUYỆN THANH OAI – HÀ NỘI

Bác sĩ Thức từng là một trạm trưởng trạm y tế tại Hà Nội, bị tai nạn chấn thương cột sống vào tháng 3 năm 2014, tai nạn oan nghiệt này làm tổn thương đến tuỷ phải cấp cứu tại bệnh viện và toàn thân anh bị liệt từ ngực trở xuống. Khi người nhà bệnh nhân gọi điện vào cho tôi giữa tháng 4/2104 thì anh đang trong tình trạng nguy kịch, truỵ tim mạch, tuột huyết áp dưới 70/40 mmHg, toàn thân vã mồ hôi lạnh, người mê man (đây là chứng “Thoát Dương” trong Đông y, một trong những chứng nguy hiểm đến tính mạng nếu không cứu chữa kịp thời), bác sĩ trong bệnh viện phải tiêm Andrenalin, thuốc trợ tim và truyền dịch liên tục, bệnh nhân không ăn uống được gì chỉ đặt ống bơm sữa và cháo loãng vào dạ dày.

Khi con gái anh trong lúc hoảng loạn đọc được phương pháp “Bồi Nguyên Khí” của tôi bèn gọi đến với hy vọng mong manh còn nước còn tát, tôi nghe kể các triệu chứng thì biết được đây là một trường hợp gay go, bởi lẽ bệnh nhân đang nằm trong bệnh viện và đang nguy kịch thì với sự can thiệp của một ông thầy lang vườn không tên tuổi chức vị như tôi đây liệu nhỡ bệnh nhân có mệnh hệ gì thì có lẽ tôi lãnh đủ nếu có sự truy cứu trách nhiệm từ bệnh viện và Duy tôi sẽ được “lên báo”, tước giấy phép hành nghề, suốt đời mang tiếng “lang băm”.

Với lý do vì bệnh nhân ở xa và đang nằm trong bệnh viện cấp cứu thì tôi có thể đưa ra lời từ chối để không phải “rước hoạ vào thân” nhưng tôi đã không làm như vậy (vợ tôi cũng bó tay với máu liều này của tôi). Bởi lẽ là một thầy thuốc thì không thể vì sợ liên luỵ trách nhiệm mà thấy chết không cứu, thế là tôi và người nhà bệnh nhân thống nhất lén bác sĩ trong bệnh viện cho anh uống thuốc (lấy Cao Ban Long hoà vào nước bơm vô ống vào dạ dày).

Thú thực là tôi cũng không chắc lắm liệu một bệnh nhân suy tuỷ do chấn thương như vậy thì thuốc của mình có đáp ứng được tốt không vì trước giờ tôi chỉ chuyên chữa các bệnh nhân huyết áp thấp và thiếu máu mãn tính chứ không phải một trường hợp câp cứu như vầy. Tôi cố gắng tìm tòi thêm sách vở cách điều trị trong trường hợp như thế này thì dùng thuốc nào phù hợp, lúc đó tôi cũng chẳng mảy may nghĩ ngợi nếu lỡ bệnh nhân có gì thì mình sẽ như thế nào, cả Thầy tôi cũng trách sao tôi dại vậy trường hợp như thế này mà cũng nhận chữa, khi Thầy tôi phân tích tôi mới hiểu là mình liều thật. Nhưng mà thôi kệ… tới đâu hay tới đó.

Được 2 ngày thì người nhà gọi điện vào nói rằng bệnh nhân bị tiêu chảy phân lỏng và đen, coi như bài thuốc của tôi đã thất bại và ngỏ lòng cảm ơn tôi vì đã có lòng. Thế nhưng tôi thì không chấp nhận thất bại một cách dễ dàng như vậy, tôi thuyết phục người nhà (lần này là anh con trai tên Hùng) rằng đó chỉ do hệ thống tiêu hoá bị suy yếu nên không hấp thu được thuốc, chỉ cần bổ được Tỳ Dương sẽ làm mạnh được đường tiêu hoá sẽ không còn tình trạnh tiêu chảy nữa.(Tỳ trong Đông y bao gồm hệ thống tiêu hoá và hấp thu chất dinh dưỡng vào cơ thể)

Em Hùng cũng một lần nữa đặt lòng tin vào tôi lấy thêm lọ Kiện Tỳ Hoàn cho ba uống thử (lần này cũng lén bác sĩ, giã thuốc ra rồi bơm vào dạ dày chung với lọ Cao Ban Long) thì bỗng đâu 1 tuần sau em gọi cho tôi báo rằng ba đã khoẻ hơn, không còn vã mồ hôi lạnh nữa và huyết áp dần dần hồi phục, sau 1 tháng em gọi vào báo tin vui là ba em đã khoẻ hơn nhiều, đã tự ăn uống được nên đặt tôi gởi ra 5 lọ Cao Ban Long nữa và không cần uống Kiện Tỳ Hoàn vì tiêu hoá đã tốt, đi hơi rắn chứ không còn lỏng nữa.

Sau hơn hai tháng thì hiện nay sức khoẻ của anh Thức đã bình phục, huyết áp lên được 100/70, không còn bị mệt và truỵ tim mạch, sắc mặt tươi tỉnh ăn ngủ tốt, thậm chí bác sĩ trong bệnh viên cũng ngưng không cho uống thuốc trợ tim nữa và đang chuyển sang chế độ tập vật lý trị liệu và liệu pháp cấy tế bào gốc với hi vọng có thể đi lại được.

Giờ ngồi ngẫm lại thì thấy tôi đây liều thật. Ờ mà thôi kệ…

5. VỢ CHỒNG CHÚ NGỌC CÔ AN TẠI ĐỐNG ĐA – HÀ NỘI

Tôi viết ra đây vì rất ngưỡng mộ tình cảm của chú Ngọc dành cho vợ vì chú thuộc hàng gần thất thập cổ lai hy mà đích thân từ Hà Nội lặn lội vào Sài Gòn để tìm mua thuốc chữa bệnh cho vợ mình. Vì rất quan tâm lo lắng cho vợ nên chú đích thân đi tìm hiểu liệu sự thực kiến thức của Duy tôi có đúng như những gì viết trên mạng hay không hay chỉ là lý thuyết sách vở suông. Bởi lẽ công bằng mà nói thì chỉ dựa vào một vài bài viết trên mạng thì chưa thể kiến bệnh nhân tin tưởng hoàn toàn được vì thế chú quyết định lặn lội vào nam tìm gặp để xem xét thực lực ông thầy này đến đâu.

Khi chú Ngọc đến tìm gặp Duy tôi và trao đổi hỏi thăm sự tình bệnh tật của vợ và cách điều trị như thế nào. Mặc dù ban đầu tôi cảm thấy không thoải mái vì sự nghi ngờ và dò xét của chú khi chú đặt ra rất nhiều câu hỏi như tra khảo. Nhưng thiết nghĩ đây cũng là tâm lý chung của bệnh nhân ở xa và lần đầu lấy thuốc và hơn nữa đây còn là tình cảm của một người chồng quan tâm chăm sóc cho vợ mình nên tôi nhẹ nhàng từ tốn trả lời tất cả các câu hỏi của chú.

Sau khi “tâm phục khẩu phục” với những lời giải đáp của Duy tôi, nét mặt của chú mới trở nên thư thái và bắt đầu kể về bệnh tình của vợ và chịu gọi điện thoại về cho tôi gặp vợ để hỏi bệnh. Chú còn lấy hình của vợ mình ra khoe cho tôi nữa, trong cách kể của chú về vợ tôi cảm nhận được tình cảm dạt dào của một người chồng yêu vợ dạt dào mà bất cứ ai cũng sẽ cảm động chứ không riêng gì Duy tôi.

Thiết nghĩ là một thầy thuốc thì phải hiểu rõ được tâm lý bất an của người bệnh và người nhà bệnh nhân. Nếu chỉ vì thấy người ta dò xét tra hỏi đủ điều mà cảm thấy bực tức thì thật không nên, khi đó cái tâm của người thầy thuốc bị kích động, không còn minh mẫn để chẩn đoán bệnh chính xác nữa. Người thầy thuốc chỉ cần mở lòng ra với bệnh nhân khi đó bệnh nhân sẽ cảm nhận được thì chuyện khám chữa bệnh sẽ trở nên dễ dàng và nhanh chóng. Đó mới được gọi là “Tâm Y”

6. EM BỆNH NHÂN KIÊN TRÌ

Em là một bệnh nhân uống nhiều nhất của Duy tôi, tính đến lần cuối là em uống được tổng cộng năm liệu trình tương đương với thời gian năm tháng. Em là một thanh niên trai tráng nhưng không rõ vì sao lại bị huyết áp thấp, người mệt mỏi cứ như cọng bún, suốt ngày không làm được việc gì dù rất muốn (cái này gọi là lực bất tòng tâm), khi đến em chỉ mua nửa liệu trình để dùng thử xem sao. Và sau khi uống thử thì thì em cứ ghé đều đặn chỉ lấy mỗi đúng 2 lọ mỗi lần, sau vài lần như vậy Duy tôi hiểu tâm lý hoàn cảnh nên đã hỗ trợ em một phần tiền để em có thể theo hết liệu trình.

Mặc dù em khỏe hơn nhiều nhưng do đặc thù công việc em phải thức khuya làm suốt nên bệnh tình không hết dứt điểm sau 3 liệu trình được. Em cũng biết vậy nên kiên trì gặp tôi đến gần chục lần để lấy tiếp (mỗi lần cũng chỉ lấy 2 lọ). Hiện nay sức khỏe em đã bình phục hoàn toàn nhưng tôi vẫn không chắc liệu với thời gian biểu làm việc của em như vậy thì được bao lâu bệnh sẽ tái lại.

Tôi luôn cam kết với bệnh nhân là sau khi khỏi bệnh sẽ không bị tái lại, nhưng với điều kiện không được làm việc thái quá làm hao tổn nguyên khí và ăn uống nghỉ ngơi hợp lý. Còn với những người bệnh vì hoàn cảnh công việc kiến họ phải lao tâm lao lực, thức khuya dậy sớm bán sức lực kiếm từng đồng tiền sống qua ngày và không có điều kiện ăn uống và nghỉ ngơi thì dù có là thuốc tiên cũng không thể hữu hiệu được.

Nhưng than ôi, người thầy thuốc thì chỉ có thể chữa được bệnh tình cho người bệnh chứ làm sao chữa được hoàn cảnh của họ. Trong cuộc đời chữa bệnh của mình, tôi luôn đau đáu trong lòng khi bất lực trước những mảnh đời bất hạnh. Bệnh nhân không đủ cái ăn cái mặc phải dãi nắng dầm sương cực khổ làm việc mỗi ngày thì lấy gì mà khỏi bệnh cho được. Cuối cũng thì người thầy thuốc cũng chỉ điều trị phần ngọn bệnh chứ vẫn chư chữa được tận gốc cho bệnh nhân của mình. Tôi đã luôn băn khoăn điều này và thôi thúc Duy tôi phải làm điều gì đó…

7. MỘT TRƯỜNG HỢP THƯƠNG TÂM:

Trường hợp này tôi nhớ rất rõ vì vào một buổi tối tầm hơn 20g tôi cùng gia đình đang ăn tiệc mừng sinh nhật cậu con trai thì hai vợ chồng đến nhà xin được khám bệnh, tôi không khám bệnh buổi tối nhưng thấy bệnh nhân tới xin khám nên bỏ dỡ bữa tiệc lên phòng khám cho cô vợ bị suy nhược này. Em chỉ mới 26 tuổi thôi nhưng sức khỏe suy nhược trầm trọng, nói không ra hơi, mệt mỏi suốt ngày.

Hỏi ra mới biết nguyên nhân rằng do hai vợ chồng cùng làm công nhân, cuộc sống thiếu thốn trăm bề mà em lại vỡ kế hoạch mang thai ngoài dự tính, vợ chồng vì quá nghèo sống không đủ nữa nên cuối cùng phải nén đau buồn quyết định bỏ đứa nhỏ dù mới được hai tháng tuổi.

Bản thân tôi luôn lên án các trường hợp phá thai nhưng nhìn thấy hoàn cảnh hai vợ chồng này thì đúng là đáng thương hơn đáng trách. Bởi lẽ họ phải cố gắng lắm, đau buồn lắm mới có thể từ bỏ đứa con đầu đời. Thật tội.

Chính vì hậu quả của phá thai là em bị rong huyết kéo dài, gần hai tháng tưởng chừng không giữ được tánh mạng. Sau khi dừng ra máu rồi thì cũng do hoàn cảnh thiếu thốn không đủ tẩm bổ lại mà còn phải tăng ca làm thêm nên khí huyết thiếu hụt trầm trọng, chỉ được vài tuần là đổ bệnh nằm một chỗ không làm được gì cả. Sau khi khám xong lấy thuốc tôi có kê các món ăn và buộc người chồng phải kiếm các món này cho vợ ăn, nhớ lại nét mặt anh chồng buồn rầu khi nhìn vào thực đơn và buộc miệng chắc vợ chồng em không kham nổi rồi thầy ơi. Đúng thật tội nghiệp.

Sau khi vón vén sạch túi trả tiền thuốc (tiền thuốc cũng chẳng nhiều) anh chồng nhỏ nhẹ xin tôi một trăm ngàn để giằng túi về xe. Tôi nghe vậy bèn mỉm cười trả lời rằng: không có cho gì hết đưa hết tiền đây cho tôi!Anh chồng quá sốc cố gắng nài nỉ xin 50 ngàn thôi thầy ơi chứ em sợ về khuya lỡ bể bánh xe hay có cớ sự gì còn xoay sở.

Tôi mạnh giọng đưa đây hết dùm cái, tay anh run run đưa tôi những đồng tiền cuối cùng. Tôi cầm tiền trên tay rồi nghiêm mặt: Tiền này là tiền của tôi bán thuốc chứ không còn là tiền của anh nữa, nay tôi đưa lại số tiền này là để mai anh đi mua các món ăn tẩm bổ cho vợ, nhớ là tiền này không được dùng làm việc khác mà chỉ để mua đồ bổ cho vợ thôi nghe chưa.

Anh chồng bật khóc nói lắp bắp không nên lời, thầy ơi, thầy ơi gì đó tôi cũng không nghe rõ vì lúc đó tôi cũng xúc động muốn rơi nươc mắt trước tình cảnh của vợ chồng đáng thương này. Sau đó tôi căn dặn uống xong đợt thuốc này phải quay lại lấy thêm ít nhất là hai đợt nữa thì vợ em mới khỏe hẳn…

Anh chồng nghe lời sau đó cũng đến lấy thêm hai đợt. Cuối năm được công ty thưởng 2 cái áo sơ mi cũng ghé ngang biếu cho tôi ( nhân lúc tôi không có ở nhà) để cảm tạ. Tấm hình này tôi chụp được lần khi em đến thông báo tin vui rằng em đã có thai lại và cuộc sống bây giờ cũng đã đỡ chật vật hơn, giờ đã có đủ kinh tế để sinh con nên ghé lấy thêm uống để bổ cho thai nhi. Thật mừng đáng mừng.

Mọi chứng bệnh tùy theo thể trạng sức khỏe và chứng bệnh sẽ có những bài thuốc và số lượng thuốc khác nhau. Bạn vui lòng liên hệ tới Duy để Duy thăm khám bệnh chính xác.

Lưu ý: Chúng tôi không giải quyết trường hợp không hẹn mà đến.